Nhiều người lao động vẫn xem các buổi huấn luyện an toàn vệ sinh lao động (ATVSLĐ) là những giờ ngồi “nghe cho có”, lãng phí thời gian kiếm tiền. Nhiều chủ doanh nghiệp thì coi đây là chi phí “thừa thãi”. Nhưng khi tai nạn xảy ra, ai mới thực sự là người chịu thiệt thòi lớn nhất? Câu trả lời không đơn giản chỉ là tiền bạc.

1. Người lao động: Mất mát không gì bù đắp nổi Không thể phủ nhận, người thiệt thòi nhất chính là người lao động. Tại sao? Vì khi rủi ro ập đến do thiếu kiến thức, thứ bạn đánh đổi không phải là con số trên giấy tờ, mà là xương máu, sức khỏe, thậm chí là tính mạng.

  • Gánh nặng lên chính mình: Một phút chủ quan do thiếu hiểu biết có thể dẫn đến thương tật vĩnh viễn. Tiền bồi thường có thể tiêu hết, nhưng đôi chân hay cánh tay đã mất thì không thể mọc lại.
  • Gánh nặng cho gia đình: Từ vị thế “trụ cột” kinh tế, người bị nạn có thể trở thành gánh nặng cần người chăm sóc. Nỗi đau thể xác của bạn sẽ trở thành nỗi đau tinh thần dai dẳng cho vợ con, cha mẹ.

2. Doanh nghiệp: “Tiền mất, tật mang” Dù không chịu đau đớn về thể xác, nhưng doanh nghiệp bỏ qua công tác huấn luyện an toàn cũng lãnh hậu quả nặng nề:

  • Thiệt hại tài chính: Chi phí bồi thường tai nạn, chi phí y tế, sửa chữa máy móc hỏng hóc thường cao gấp hàng chục lần chi phí mở một lớp học an toàn.
  • Rủi ro pháp lý và uy tín: Doanh nghiệp có thể bị đình chỉ hoạt động, phạt tiền nặng, thậm chí chủ doanh nghiệp phải chịu trách nhiệm hình sự. Một vụ tai nạn lớn cũng đủ để “xóa sổ” uy tín xây dựng nhiều năm.

Lời kết: Kiến thức là “Lá bùa hộ mệnh” Đừng đợi đến khi sự đã rồi mới nói “giá như”. Tham gia học an toàn vệ sinh lao động không phải là đối phó với cơ quan chức năng, mà là trang bị “áo giáp” cho chính mình.

  • Với người lao động: Học để về nhà an toàn với gia đình.
  • Với doanh nghiệp: Đào tạo an toàn là khoản đầu tư sinh lời bền vững nhất.

Bài viết liên quan